Mẹo hay

    Sự thật ĐỘNG TRỜI về Cái Chết Của Park Soon-Ja Âm Mưu Khác Đằng Sau Nó

    Đăng bởi vào
    Làm thế nào để tà đạo có thể thâu tóm tâm lý con người. Tại sao có những người sẵn sàng bỏ nhà bỏ cửa để mù quáng tin vào một người bình thường giống như họ. Đây có lẽ là câu hỏi mà chúng ta chẳng thể nào thực sự trả lời được. Những năm 1980, trước bối cảnh thời kỳ cai trị độc tài trước, phong trào dân chủ của Hàn Quốc, hàng chục giáo phái được thành lập để xoa dịu nỗi đau của người dân Hàn. Trong hoàn cảnh rối ren, sinh viên đứng lên biểu tình, dân chúng nổi dậy để chống lại sự lộng quyền của chính phủ. Những người còn lại thì bám víu vào niềm tin tôn giáo, tin rằng các giáo chủ chính là chúa trời được phái xuống để cứu rỗi người dân, mà từ đó những tội ác bắt đầu.
    Trước tiên, hãy cùng bắt đầu bằng một vụ án mạng bí ẩn không lời giải. Ngày 29/8/1987 tại  Yongin, Gyeonggi-do Hàn Quốc, cảnh sát phát hiện 32 thi thể trên trần của nhà ăn bên trong nhà máy, công ty của Park Soon-ja, giám đốc điều hành của công ty năm đại dương cùng gia đình và nhân viên của bà ta. Thảm kịch này là một cú sốc đối với người dân Hàn Quốc, khiến bất cứ ai cũng bàng hoàng. Theo mô tả của líame, giám đốc cảnh sát cấp cao phụ trách vụ Án Park Soon-ja đã mô tả rằng, đây là một vụ án chưa từng có trong lịch sử điều tra của ông. 19 thi thể xếp chồng lên nhau trong một căn gác ngột ngạt và 12 thi thể khác nằm ở phía bên kia, ở giữa là một người đàn ông đã treo cổ. Tất cả họ đều bị chói chặt cổ tay và cổ chân, trong khi lỗ mũi và miệng bị bịt lại bằng bông. Người đàn ông ở giữa là Lee kyung-su, quản lý của nhà máy, người duy nhất được phát hiện đang trong tư thế quỳ xuống. Ngay lập tức cảnh sát bắt tay vào điều tra, gửi các thi thể đi giám định pháp y. Dựa trên hiện trường vụ án, Cảnh sát nhận định, trừ người đàn ông trên trần nhà 31 người còn lại đều không có phản ứng gì khi người bên cạnh mình chết, cũng không có dấu vết Họ chống cự. 
    Trước khi làm chủ, 31 nạn nhân đều qua đời vì bị siết cổ, riêng quản lý nhà máy có dấu hiệu của việc tự sát. Điều này dẫn đến một kết luận tạm thời của cảnh sát đó là: quản lý nhà máy đã lần lượt ra tay với bà Park Soon-ja và các nạn nhân, sau đó kết liễu chính mình. Họ nghĩ rằng, 32 người đã thực hiện một nghi thức kỳ bí nào đó để cứu rỗi chính mình, bởi công ty năm đại dương trong thời điểm này đang gánh trên vai số nợ 10,9 tỷ won - tương đương với hàng trăm tỷ Won hiện nay. Thế nhưng, giả thuyết này không thuyết phục. 
    Đầu tiên, kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy, có 28 phụ nữ trong số 32 người đó được tìm thấy tinh dịch trong âm đạo, cho thấy khả năng họ đã tự nguyện thực hiện hành vi tình dục trước khi chết hoặc có thể đã bị 4 nam giới lạm dụng. Nhưng dường như việc 4 người đàn ông tấn công tình dục nhiều phụ nữ như vậy là không thể. 
    Thứ hai, cảnh sát tìm thấy dấu hiệu kháng cự trong thi thể của Park Soon-ja, cho thấy bà ta không tự nguyện bị giết. Bên cạnh đó, họ cũng tìm ra rằng, Park soon-ja đã bị một vật giống như búa đập vào đầu. Điều này càng làm phức tạp thêm vụ án.
    Thứ ba, cảnh sát đặt nghi ngờ liệu quản lý nhà máy ly Park Soon-ja là ai? Năm đại dương liệu có phải là một công ty tư nhân bình thường. Các tư liệu tìm được đã chỉ ra rằng Park Soon-ja không chỉ là một thương nhân giỏi mà còn là một vị thánh sống, là vợ của giám đốc sở xây dựng lyki. Sáng lập công ty thủ công mỹ nghệ nam đại dương và đạt được danh tiếng nhất định. Năm đại dương giành giải truyền thống Trong một cuộc thi mỹ nghệ quốc gia được bình chọn là công ty tiêu biểu của khu vực. Bà ta cũng thường xuyên làm từ thiện, giúp đỡ những người khó khăn và xây dựng một hình ảnh đẹp trong mắt công chúng. Nhà máy được hoạt động với phương châm là một gia đình lớn. Họ được cung cấp nơi ở đồ ăn đầy đủ và nó ấm. Bà Park cũng điều hành một trại trẻ mồ côi được báo chí ca ngợi là nơi đem lại môi trường tuyệt vời cho những đứa trẻ. Nhưng tất cả chỉ là sự dối trá. 
    Trên thực tế, năm đại dương không hề kinh doanh gì cả. Số sản phẩm được trưng bày được mua lại từ công ty khác. Bên trong nhà máy thực sự chỉ là một cái ruột rỗng. Thực tế, những đứa trẻ mồ côi không hề mồ côi mà là con của các nhân công. Công ty năm Đại Dương được sáng lập với mục đích là bình phong cho giáo phái tôn giáo của bà ta. Đồng thời, nhằm lừa đảo những người nhẹ dạ cả tin. ở năm đại dương, các tín đồ không được phép nói chuyện với nhau. Bố mẹ không được đối xử với con cái như con ruột. Tất cả đều bị tẩy não để đưa tiền cho Park Soon-ja. Với uy tín là một vị thánh và tư cách vợ của quan chức, Park Soon-ja dễ dàng chinh phục trái tim của người dân. Bà ta thường đi vay tư nhân với lãi suất cao lên đến 40%, luôn trả lãi đúng hạn khiến tất cả nạn nhân vì lợi trước mắt mà chạy vạy khắp nơi. Các nạn nhân liên tục vay tiền môi giới với gia đình và những người quen để rồi đưa hết cho Park Soon-ja. Tất cả nhân viên đều trở thành chủ nợ của bà ta. Cho đến tận khi số tiền quá lớn và bà Park không đủ sức chi trả, họ mới nhận ra cú lừa. Park Soon-ja đã không trả lại tiền cho các chủ nợ của mình, bỏ mặc việc trả lãi và đã sẵn sàng thuê tay sai hành hung và đánh đập chủ nợ khi họ đòi lại tiền. Đối phó với cảnh sát cũng không phải điều khó khăn với Park Soon-ja. Khi bà ta cùng con trai và các nhân viên của mình bị gọi đi thẩm vấn, bà ta đã giả vờ ngất xỉu trong đồn cảnh sát. Cho đến khi quy mô lừa đảo lên đến 106 người, cảnh sát đã chuyển vụ án từ một vụ hành hung nhỏ thành một vụ lừa đảo quy mô lớn và truy nã. Park Soon-jam sau đó được tìm thấy đã chết khiến cảnh sát càng ngơ vực họ tự tử vì trốn nợ và đi theo chúa. Nhưng sự việc không đơn giản như vậy. Khi lực lượng chức năng đã tìm ra một bức tranh rộng lớn hơn và phức tạp hơn. 
    Theo điều tra, năm đại dương là một công ty con của công ty Thương mại Samwoo. Yoo Byeong-un, Giám đốc điều hành của Samwoo, cũng là lãnh đạo của Nhà thờ Tin lành Baptist của Hàn Quốc. Ông ta được tôn sùng như một chú cứu thế bởi những người theo ông và họ chu cấp tiền như đòi hỏi của ông trong khi xây dựng giáo hội của riêng mình. Ông Nhu bắt tay vào một sự nghiệp thứ hai như một ông trùm kinh doanh. Sau khi nhận ra rằng công ty của mình không kiếm được lợi nhuận, ông ta đã lập công ty ở các lĩnh vực khác nhau để vay tiền thay mình. Park Soon-ja phụ trách khu vực để chọn và cung cấp tiền gián tiếp qua Song Jae-Hwa là thư ký của Byeong-un. Số tiền năm đại dương lừa đảo được chuyển đến Samwoo để duy trì tôn giáo của mình. Cảnh sát nghi ngờ ông ta cũng dính líu đến vụ án 32 người tử vong. Tuy nhiên, không có bằng chứng. Sau này kiêm luôn cũng đã thuận tiện đổ hết lỗi cho thư ký của mình về sau Byeong-un bị truy tố vì tội gian lận tài chính và bị kết án 4 năm tù. Ông ta trở thành thủ phạm bị truy nã gắt gao vì liên đới tới vụ chìm phà Sewol làm 294 người thiệt mạng năm 2014. Thi thể của Byeong-un được phát hiện tại một vườn cây ăn quả miền Nam Hàn Quốc trong tình trạng bị phân hủy nghiêm trọng. Cái chết của ông Yoo khuấy động cơn bão phẫn nộ của công chúng, và những gì nhiều người nói là cảnh sát không đủ năng lực để bắt giữ ông Yoo. Một công tố viên cao cấp người đứng đầu của cuộc điều tra này đã từ chức vì không thể bắt giữ ông Yoo. 3 sĩ quan cảnh sát trong đó có tỉnh trưởng của khu vực nơi thi thể của ông Yoo được tìm thấy cũng đồng thời bị sa thải.
    Cho đến nay, dù vụ án 32 thi thể của công ty nam đại dương đã khép lại nhưng vẫn để lại một dấu hỏi lớn trong lòng công chúng. Bằng cách nào đó các nạn nhân đã hiểu sai ý nghĩa thực sự của đức tin, bị những sứ giả tự xưng ảo tưởng lừa gạt và chuốc lấy kết cục bi thảm cho chính mình. Dù Sự thật vẫn là một bí ẩn, không ai biết chính xác điều gì đã xảy ra vào ngày Định Mệnh trên căn gác mái đó, Nhưng có lẽ mỗi người cũng đều có những quan điểm và niềm tin của mình và chỉ ít những kẻ dính líu đến tội ác cũng đã trả một cái giá đắt.


    Comments

    Tóc nối
    HỖ TRỢ
    www.tocvietthat.com
    Danh mục